Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Cái số của mình còn quá nhiều "trắc trở" như đã hứa là sẽ "nghỉ ngơi" để mà có thì giờ để xem lại những gì bạn bè viết ở MGP , nhưng mấy ngày nay ở MGP đang "tu sửa" nên không thể vào được , hơn nữa cũng vào lúc lo làm sinh nhật 2 tuổi cho cháu ngoại Sandy ....

Sáng nay ...một buổi sáng thật yên lành , vẫn là với ly cà phe nóng vẫn là với những ưu tư ...cà phê bốc khói thơm ngào ngạt , ngoài trời vẫn còn se se lạnh ...cây cối như đã đượm sắc thái mới , mặc dù thời tiết nơi đây coi như đến và đi đều chậm chạp hơn các nơi khác khá nhiều .

Có cơn gió nhẹ thổi đến , chợt nghĩ về một người Thầy mà ông đã mất đúng 1 năm , mặc dù nhận ông là Thầy nhưng tôi chưa có cái cơ duyên "diện kiến" ông , mà tôi chỉ nhìn được ông qua những tấm hình và nghe được giọng nói của ông qua phone . Số là năm 2004 có người bạn cũ từ Massachusetts đến thăm và có nói đến ngôi Chùa Phổ Đà ở Tennessee đang xây cất .

Nghĩ lại cũng buồn vì mình chưa gặp được duyên với Chùa Phổ Đà , đã có nhiều lần dự tính là sẽ đến vào những dịp như : Lễ Phật Đản . Mùa Du Lan ...nhưng vẫn chưa có cái cơ duyên ấy .

Có một lần Thầy đau nặng lắm , phải mổ , khi các bạn báo tin , mình nóng lòng muốn đi , song không thể nào đi được vì đang lúc đó nhà mình cũng đang có chuyện buồn , đành vậy nên có làm bài thơ gởi đến Chùa PĐ .


=Nghe Tin Thầy Bệnh=

Cuối tuần có chút rảnh rang
Gọi phone thăm bạn ở làng xa xa
Nơi đó có Chùa Phổ Đà
Thoảng đưa trong gió ngân nga chuông chiều .


Chị Vinh hôm ấy buồn hiu
Bởi vì Thầy bệnh đã nhiều tuần qua
Bác sĩ đã có kiểm tra
Khuyên Thầy phải mổ thật là buồn ghê .

Bạn bè mày mặt ê chề
Gió buồn gió cũng thổi về miên man
Đến Chùa lạy Phật thắp nhang
Cầu nguyện tai nàn Thầy sớm vượt qua .

Chị Vinh cứ mãi xót xa
"Thầy ta hiền lắm Sang à Sang ơi" !
Đêm đêm cầu nguyện Phật-Trời
Mong Thầy lành mạnh muôn đời an vinh .

Nguyện cầu, con nguyện cầu xin
Hai tay bóp chặt lạnh tanh nỗi buồn ...

Rồi cũng nhờ ơn trên độ , Thầy thoát qua tai nàn , nhưng mỗi tháng Thầy phải đến BV để kimo

Nghe bạn bè bên đó kể về Thầy :
Ngày xưa Thầy mồ côi cha thật sớm, sống cùng mẹ nơi một thôn xóm nghèo miệt Bà Rịa , đến tuổi trưởng thành mẹ Thầy hối thúc Thầy lập gia đình để có con mà nối dõi tông đường ,vì lúc đó chiến tranh ác liệt người mẹ sợ không tránh khỏi cảnh đau thương , rồi Thầy cũng có gia đình , và có được 1 đứa con gái ,sau 75 Thầy vào tù ...khi Thầy còn ở trong tù thì được tin người vợ mất ,ngày mãn tù về cả nhà Thầy đều dùng chay trường và Thầy tu tại gia ...vài năm sau người mẹ già cũng qua đời ...
Rồi từ đó khi gởi đứa con gái lên Quận học , Thầy vào núi ông Trịnh ẩn cư ...đến khi có diện ra đi , Thầy không hay biết , bạn bè bên Mỹ nhờ những người còn ở lại đi tìm Thầy , thì được biết Thầy đã đi tu lâu rồi ...Bạn bè hè nhau gởi tiền bạc về và hối thúc Thầy đi , cuối cùng vì tương lai của con gái nên Thầy ra đi ...đến Mỹ , Thầy được trụ trì ở Chùa Phổ Đà T/P Memphis của Tiểu Bang TN . Đời sống của Thầy thật là thanh đạm , Thầy đã lớn tuổi (Thầy tuổi Dần hơn Trầu 1 con giáp) nhưng Thầy không nhận tiền già của chính phủ , đứa con gái cũng đã có gia đình , hằng tháng Thầy chỉ nhận $200 của đứa con gái chu cấp ...
Thầy bị ung thư đường ruột , bác sĩ có khen là như một phép lạ khi đã kimo xong , có thể là do Thầy chay lạt chăng ? mỗi ngày Thầy có đúng ngọ mà thôi , những lần gọi phone thăm Thầy .Thầy mệt không nhấc phone thì có những người phật tử đến để chăm sóc Thầy , họ "báocáo" nên từ đó tôi rất rỏ về tin tức của Thầy . Mùa Du Lan năm đó tôi có làm bài thơ gởi qua i meo cho các bạn hữu :

=Ru Ca Hạ Buồn=

Menphis có Chùa Phổ Đà
Có vị Đại Đức tên là Hồng Minh
Chùa xa mà lắm nghĩa tình
Anh Minh , Anh Mục, Chị Vinh hiền hòa
Anh Tốt, Anh Cẩm gần xa
Bao nhiêu bạn nữa chưa mà biết tên
Vu Lan chuông đổ vang rền
Đứng đây lặng lẽ buồn tênh một mình
Giờ này nơi ấy linh đình
Sao ta mãi đứng một mình bơ vơ
Thuyền côi, chưa cặp bến bờ
Vậy thì hảy gắng đợi chờ năm sau
Vu Lan 06 đến mau
Thầy trò, bè bạn cùng nhau sum vầy
Hàn huyên tâm sự đêm dài
Kể ngàn câu chuyện bỏ rày nhớ nhung .

Từ xa nghe tiếng chuông rung
Khiến người lữ thứ lòng rưng rức sầu
Trời Hè mà ngỡ vào Thu
À ơi ! văng vẳng lời ru ngậm ngùi ...

Phải nói là tôi rất có duyên với nơi này, các Anh Chị đều là những người rất hiền hòa và dễ thương,cũng có những người còn đi làm và cũng có những người đã nghỉ hưu ...mỗi cuối tuần chúng tôi đều phone nhau thăm hỏi , coi như gần nhau lắm vậy, họ rất mến thương tôi,lúc xây xong ngôi Chùa Phổ Đà còn ít đất trống họ đề nghị với nhau là nên dành cho tôi 1 góc nhỏ để trồng hoa hồng và đặt tên là : Vườn Hồng Hồng Sang , nghĩa cử này làm tôi cảm động không ít ...
Có lần tôi cảm động quá mới hỏi Thầy :
- Thưa Thầy ! đâu cần phải làm như vậy .
Thầy hiền từ bảo:
-Cần chứ ...cần chứ ...thứ nhất là coi như có HS bên cạnh , thứ nhì là công của HS không nhỏ ...
Và các anh các chị đều nói y như Thầy .
Mỗi lần họ đến Chùa nghe Thầy giảng , họ đều on phone lên để cho tôi bên này nghe được những lời của Thầy .
Thỉnh thoảng tôi gởi Lotion qua tặng , và hỏi Thầy thích mùi gì ? Thầy có nhận được chưa ? Thầy có chia ra cho các anh chị không ? Thầy bảo:
- Thầy chia ra hết rồi , nhưng Thầy không có chừa phần Thầy vì mùi nào cũng thơm quá không tiện đâu ...
Lần sau, trước khi gởi tôi nói với Bà Chủ của tôi :
- Tôi có người Thầy, da của ông ta bị khô quá cần phải bôi lotion mà ông là người tu hành nên không thể xài mùi thơm được vậy bà vui lòng múc ra một ít không có mùi được không ?
Bà vui vẽ gật đầu mà còn không tính tiền phần đó, vì chúng tôi là công nhân của Hãng nên được mua có nửa giá thôi .
Cũng có nhiều anh chị ngạo tôi rằng:
- Chòi oi ...đến từng tuổi này mà còn để cho HS làm đẹp nà ..
- dzui thôi mà ! cuộc đời chúng ta "khô héo" nhiều rồi ...thì thôi cứ thoa lên cho đời bớt khổ chứ có béo bổ dzì đâu ...dzậy tặng thêm các anh bài thơ nha .

=Tặng Các Ông Bạn Đi Chùa=

Cuối tuần cùng nhau đi Chùa
That là điều tốt cũng vừa điều hay
Bốn vùng chiến thuật xưa nay
Miền Trung , miền Bắc dài dài vô Nam .

Cổ áo đều gắn mai vàng
Ngày xưa một thuở hiên ngang lẫy lừng
Giờ thôi , gươm súng đã ngừng
Memphis hội ngộ vui mừng kết thân .

Quê người , mình đã dừng chân
Gót chân hồ hải tung hoành năm xưa
Giờ thì thỉnh thoảng đến Chùa
Nghe chuông nghe mõ cũng vừa đều hay .

Lên Chùa cúi mặt vòng tay
Buồn nghe một thoáng mà đầy không gian
Đến Chùa khi tắt nắng vàng
Chắt tay lạy Phật mà càng suy tư .

Mười năm ...mười mấy năm dư
Tiếng chuông Chùa nát lòng người tha hương ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét