Tôi khóc một người chẳng nhớ tôi
Tôi yêu một kẻ phụ tôi rồi
Ngàn năm mây hỡi còn vương trắng
Anh hỡi vì đâu lỡ thệ rồi .

Trọn tình yêu đó gởi cho anh
Anh nỡ vùi chôn một tấm tình
Anh nỡ mờ phai lời hẹn ước
Bẽ bàng,cay đắng chuyện ba sinh .

Tôi khổ nhưng nào anh biết đâu
Ai đem tan vỡ gợi thêm sầu
Ai nỡ mờ phai lời hẹn ước .
Lỡ làng, tan nát chuyện thương đau .

Tôi biết rằng tôi chẳng sắc nhan
Cũng không quyền quý với cao sang
Chỉ còn một quả tim chung thuỷ
Nên để giờ đây khóc bẽ bàng .

Thôi nhé ! đủ rồi , khóc mãi sao
Cố ngăn nước mắt, chớ ưu sầu
Ngoảnh mặt đi thôi không nhìn lại
Ta chẳng còn gì lưu luyến nhau ...

hongsang