Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

Đã là tháng 5 rồi , mà sao ở đây còn lạnh quá ...cái lành lạnh ngoài trời cộng thêm nỗi buồn trong lòng làm cho mình chới với ...tưởng chừng như gượng không nổi , nhưng dẫu sao thì cũng ráng lên để tự an ủi lấy mình , vì thế tôi nghiệm rằng hảy bớt buồn đau , bớt hoài niệm , bớt âu lo , bớt so sánh với người khác để rồi bớt tủi thân , hảy cứ bằng lòng với số phận , dù cho nghiệt ngả tới đâu đi nữa ...

Hảy cố gắng tìm những nguồn vui nho nhỏ trong cuộc sống hằng ngày để mong khoả lấp những nỗi đau ...có như vậy thì đoạn đường còn lại trước mặt mới bớt dài , bớt gập ghềnh , bớt đau khổ , bớt thất vọng ....

Chuông Chùa vọng tiếng công phu
Rừng chưa tô điểm nên Thu chưa về
Hạ đang yên giấc ngủ mê
Dư hương còn đọng bên lề chưa qua .

Rừng thông núi đá xa xa
Sáng nay thức dậy sương sà sà rơi
Chốn này lạnh lắm người ơi
Uống chung trà ấm , khói bời bời bay .

Rình khi trời đất ngủ say
Tay nâng cốc nước uống ngay một hồi
Rót thêm lần nữa gọi mời
Uống đi ...vẫn thấy bồi hồi trong sương .

"Nếu như đời còn dễ thương "
Hảy ngưng đi những đoạn trường trong ta
Bờ giác dù gần hay xa
Chớ quay đầu lại dẫu là kiếp sau ...

hongsang





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét