Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Re: Cổ Văn

"Trả tôi về Tuổi Dại"

Hằng năm cứ vào cuối thu , lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc , lòng tôi lại nô nức nhớ lại kỷ niệm xưa , hình ảnh cũ ,cái kỷ niệm đầu đời của buổi tựu trường .
Tôi quên làm sao được cái thuở ngu ngơ ấy , xúng xính trong bộ đồ mới , guốc mới , cái thùng thiếc cũng mới toanh màu xanh da trời , mà Ba tôi cho trong lần ông đi ChợLớn mua về , trong thùng ôi thôi đủ thứ : 1 cuốn vở mới 50 trang , 1 tờ giấy chậm màu cam , 1 cái bảng đen , 3 cục phấn màu xanh , đỏ , trắng , 1 cây thước , 1 cây viết ngòi lá tre và 1 bình mực màu tím ...
Ôi cái hình ảnh một cô bé nhà quê lần đầu tiên đến trường với gương mặt ngơ ngác cứ cầm chặt tay của Ngoại không dám buông ra ...
Buổi sáng hôm ấy Bà Ngoại tôi âu yếm nắm tay tôi đi trên con đường làng , đã dài mà còn quanh co quằn quèo . Con đường này tôi đã quen thân lắm ......mà sao lần này tự dưng tôi thấy là lạ , giống như cảnh vật xung quanh tôi dường như có chút gì thay đổi chăng ?
Dọc đường thấy mấy đứa bạn cở bằng tôi , cũng áo quần tươm tất , nhí nha nhí nhảnh gọi tên nhau ơi ới ...chúng không lộ bộ mặt lo âu giống tôi .
Trước sân trường làng dầy đặc cả người , người nào người nấy cũng áo quần tươm tất , sạch sẽ và những gương mặt rất ư là rạng rỡ .Riêng tôi , tôi cứ mãi rục rè nép sát vào lòng Bà Ngoại , vì đó là lần đầu tiên tôi đến "nó" còn quá xa lạ với tôi , tôi đảo mắt nhìn chung quanh , nào là bản đồ treo trên tường ...v ..v ..Sân trường thật rộng , những đứa bạn mạnh dạn chạy tung tăng , còn tôi , trong lòng tôi đăm ra lo sợ vẫn vơ ....cũng có một vài bạn mới còn bỡ ngỡ như tôi , cũng nép vào những người thân , cũng chỉ thập thò nhìn len lén hay bước đi từng bước nhẹ , giống như những con chim non đang đứng bên bờ tổ , nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng e sợ ...Sau một hồi trống thúc dội , mấy người học trò cũ đến sắp hàng để đi vào lớp . Tôi cảm thấy lo sợ hơn vội bấu chặt tay Ngoại thêm . Thầy Giáo Tênh bước ra đọc tên từng người , đến khi ông đọc tên tôi , tôi vẫn còn đứng trơ trơ ra , nên Ngoại tôi gở tay tôi ra và bảo :
-Dô đi con .
Chừng đó tôi mới nhớ là tôi tên Hồng Sang . Vì ở nhà cứ kêu tôi là con gái Trầu hoài ...Tự nhiên tôi giựt mình và lúng túng , thì Thầy Giáo đến bên chúng tôi và nói sẽ :
- Vậy là các em được vào lớp năm , các em phải gắng học để khỏi phải phụ lòng Cha Mẹ nghen . Thôi các em sắp hàng vào lớp .
Tôi cảm thấy sau lưng tôi có một bàn tay dịu dàng đẩy nhẹ tôi tới trước , quay đầu lại lưu luyến nhìn Ngoại , tôi thút thít , một bàn tay vuốt nhẹ tóc tôi với giọng từ tốn :
- Các em đừng khóc , trưa nay là các em về rồi mà .

Mùi vở mới xông lên trong lớp , những câu làm quen mộc mạc đem lại cho tôi chút yên tâm , cô bạn ngồi kế bên làm quen :
- Tên trò đẹp quá , còn tui tui tên Hoàng .
Tôi nhìn người bạn mới ngồi bên tôi mà trong lòng thấy vui vui , sự bỡ ngỡ ban đầu cũng tan biến , cả lớp êm lặng chỉ còn nghe tiếng phấn Thầy viết lên bảng đen ....

" Khi Thầy viết bài bụi phấn bay bay"





5 Trầu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét