Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

Dòng Đời Của Trầu


Thương mến đến Cát Tường - Chieunhatnang- sông vàm


Người đời thường bảo "Thời gian là liều thuốc quý" nó xoa dịu hết những cơn đau ...

Hôm nay Idaho có được một buổi sáng thật đẹp , có nắng hanh hanh vàng , cũng có cơn gió nhẹ thổi qua , làm cho lòng người có chút thơ thới sau một cơn vật vã ...Mỗi khi có nỗi đau đến với Trầu , Trầu luôn luôn tâm niệm "gắng lên , cố gắng lên , cố không thể gục , giờ thì cũng vậy , chỉ mong cho thời gian qua nhanh qua nhanh ...

Buổi sáng thức dậy , thấy lòng có chút thơ thới , nghĩ rằng phải ra vườn thăm lại mấy cây Bầu , mà 2 tuần nay cứ "um úm" nó như cục cưng , che mưa tránh gió ...


Nhìn mấy dây Bầu vương lên hơi cao cao so lúc mình mới mang về , bỗng thấy tức cừ làm sao á ...
Mình đang có chiện không dzui mà nhận được cú phone không cừ không được .
2 tuần trước Bà bạn cùng tuổi tui bả gọi phone cho tui nói rằng :
- Mẹ con Trúc ui ...tui có Bầu rùi nè .
- ???
- Nó hơn gang tay , bà có rảnh ghé lấy nhen .
- Úy mèn ui ...vừa nghe bà nói , tui chết điếng nà , đồ quỷ đồ yêu đâu nà ăn nói sớn sa sớn sác ....
Bà ta cừ trong phone và trả lời :
- Thấy bà buồn quá nên tui định chọc cho bà cừ đó mà ...
Mà phải công nhận bà ta thật "mát tay" vườn nhà bà trông mà mát cái con mắt , đặt đâu lên đấy , trồng gì tốt nấy , thấy mà bắt ham , còn vườn tượt nhà mình trông nó buồn hiu buồn hắt , hơn nữa năm nay thơì tiết thiệt là dzô dziên quá chừng chừng ...
Last edited by Hồng Sang; 06-16-2010 at 09:15 PM.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét