Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Tư, 21 tháng 4, 2010


CHUÔNG LÒNG THƯƠNG NHỚ


(tặng Hồng Sang)


Thế thời ,thời thế khôn lường
Cho nên ta phải tha hương vì đời
Bây giờ lưu lạc góc trời
Tiếng chuông lòng đổ từng hồi nhớ quê


Ấm êm không góc phòng khuê
Bơ vơ khao khát đường về chốn xưa
Nâng niu sợi nắng sợi mưa
Ấp ôm kỉ niệm thiếu thừa trong tâm


Bình minh nhen nhúm âm thầm
Buâng khuâng xứ lạ hương trầm khói bay
Câu kinh tiếng kệ trong tay
Ru hồn vào giấc mộng say muôn trùng


Gian nan chớ vội nao lung
Tà ma chẳng thể hãi hùng lòng nhân
Ðôi câu chia sẻ tri ân
Ðớn đau chìm nổi sẽ dần loãng tan


Thơ tràn mười ngón tay đan
Ấm êm hoà điệu chứa chan hồn sầu
Quê hương lan toả nhịp cầu
Giao lưu nối nhịp muôn mầu sắc hoa


Lênh đênh tủi hận nhạt nhoà
Mênh mang âm hưởng ngân nga tuyệt vời
Cõi tâm sầu héo chơi vơi
Ép vào trang giấy muôn lời vấn vương


Cho thơ kết trái ngọt đường
Cho hành tinh đỡ tuyết sương lạnh lùng
Trăng về , đàn sáo lên cung
Long lanh sóng biếc trùng phùng nhịp vui


Vũ kim Thanh
Bao lâu đã vắng tiếng cười
Xứ người tuyết trắng nơi nơi mịt mùng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Làm sao ngăn được với cùng nỗi đau


Bao nhiêu mái tóc nhạt màu
Đem ngây thơ để tiêu hao xứ người
Mắt nhìn những cụm mây trời
Nghêu ngao ta hát cuối đời viễn du


Nhắp môi từng giọt căm thù
Thế nhân say tỉnh...muôn thu vẫn buồn
Có hay kiếp sống tha hương
Du du hồn mộng mộng thường gió lay


Ngược dòng thế sự mà cay
Bao mùa thu vẫn heo may chạnh lòng
U buồn những buổi chiều đông
Thôi rồi có một cành hồng tàn phai


Có ai thao thức canh dài
Quê người đất khách miệt mài tha hương
Hỏi xem trái đất vuông , tròn
Và con sông cũ có còn đò xưa


Quê nhà sớm nắng chiều mưa
Ai thương thân phận mấy mùa đau thương...


Hồng Sang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét