Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Mười Năm Ôn Lại



Phương Xa Khóc Mẹ


Một đêm tuyết đổ chưa tan
Trong phòng điện thoại reo vang từng hồi
Nhấc lên hồn phách rã rời
"Chị ơi ! Mẹ đã qua đời sáng nay"...
Nửa đêm nhận được tin này
Đất trời trời đất cuồng quây quây cuồng
Tin này xé nát lòng con
Tin này đất lở núi non sụp rồi...
Đưa tay véo mạnh vào đùi
Không phải là mộng , thật rồi hung tin
Con ngồi chờ đợi bình minh
Bên ngoài tuyết đổ trắng tinh ngập trời...
Mẹ ơi ! cách biệt đôi nơi
Xin Mẹ chứng giám những lời của con
Thân con chữ hiếu chưa tròn
Từ nay gặp Mẹ chỉ còn trong mơ...
Hồng Sang

Khóc Mẹ Trong Mơ

Lạy Mẹ cho con xin tạ lỗi
Bao năm lưu lạc ở xứ người
Bóng Mẹ giờ đây là nhang khói
Nức nỡ theo cùng giọt lệ rơi...

Leo lét ngọn đèn bên tấm ảnh
Đâu đây nhang khói lượn bay quanh
Nhìn hình ảnh Mẹ , lòng tan nát
Một kiếp con người quá mỏng manh...

Từ đó , Vu Lan lễ mỗi năm
Nhớ về quê Mẹ chốn xa xăm
Hình như bóng Mẹ còn đâu đó
Trong căn nhà nhỏ...Mẹ âm thầm...

Thức giấc chợt nghe đau đớn lạ
Nhìn lên di ảnh khói hương trầm
Mẹ hiền đôi mắt nhân từ quá
Soi sáng hồn con bao tháng năm...

-hongsang-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét