Nhưng được có cái tính tình dễ thương.
Tình dziên...trắc trở...giữa đường.
Một mình nuôi 8 đứa con...mệt đừ...
(Hongsang)
Nghe qua Cò cũng dzật dzừ
Thảm thương cái số lệ dzư mất chồng
Chắc có lẽ , đêm ngày trông
Kiếm thêm ông mới cho hồng môi son
Nhưng mà đẻ tới tám con
Ông nào đụng tới sẽ mòn ốm o
Hổng tin thì hỏi Cụ Cò
Bị nèng tóc đỏ lò mò rụng lông !!!
he hhè hhhè ...,...,...
(Cụ Cò)
Chèo cu ( ý quên bỏ dấu só rì nha) cụ 7 cò , cụ phẻ hôn dị ?
Quéo càm cò đến Quán tui.
Nẩy giờ tui bận lui cui sau hè.
Chu choa đông khách qué he
Mong cụ thông cỏm bỏ que phen này...
Dzô đây...ngồi kế bòn nì.
U tiên một cốc rụ tây cụ dùng.
" Đờ My Mệt Tui " chịu hông?
Uống sét cái ực...rùi cùng " đưa cay"
Món nhậu....Quán có thịt Nai.
Nướng ngói...tuyệt lắm...nhậu hoài bắt phê.
Nai Đồng Quê...mới đem về
Nướng trên ngói đỏ...không chê được nào...
Lúc nầy mần en ra seo?
Mà trông thấy cụ eo sèo thế kia.
Lâu nây cụ có hây dìa.
Thăm lại xứ cũ...Biển xưa vẫn buồn...
Đó là hình ảnh Quê Hương.
Dù hay dù dở , vẫn lèm mình dzui.
Đôi khi thoáng chút ngậm ngùi.
Nhưng lòng dẫn thấy bùi ngùi nhớ thương.
Xa xa trông mấy hàng dương.
Là nơi nắng ấm tình thương đậm đà.
Xứ này lạnh thấy ông bà.
Ngồi buồn mà thấy nhớ nhà quá đi
Thôi mình cụng đại một ly.
Để tạm quên cái sầu bi ấy mà.
Xa xôi cách trở sơn hà
Gánh đời trĩu nặng bôn ba xứ người...
Hồng Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét