Cho SD đặt nơi đây bài thơ nói về LÒNG MẸ. Mẹ không còn nữa nhưng tình Mẹ vẫn còn vang âm hưởng trong lòng chúng ta, phải không bạn?
LÒNG MẸ
Đời vạn nẻo lên đèo xuống vực
Gian nan nhiều sức lực gầy hao
Khó khăn chồng chất bao nhiêu
Mẹ đâu quản ngại má đào nhạt phai.
Hiền, trung trinh đưa vai gánh vác
Tần tảo bươi cho các con an
Tảo tần sáng sớm chiều tàn...
Chăn đơn lối lẽ chẳng màng gió sương.
Đàn ai khải mẹ dường chẳng tỏ
Con hiếu ngoan mới thỏa mong chờ
Dạy răn khuyên nhủ trẻ thơ
Bảo ban ân nghĩa - bến bờ - tình yêu.
Thành gia thất mẹ chìu dâu rễ...
Nhân tín trung hiếu lễ làm đầu
Mai nầy xây đắp nhịp cầu
Sau tròn trước vẹn một màu sắt son.
Tích đức hạnh, nước non yêu mãi
Góp sức công cho phải giống nòi
Kiệm cần... chớ vướn đua đòi
Cần cù lao động chớ lòi thói hư.
Dựng hạnh phúc xem như đền đáp
Xây vững bền bão táp lướt qua
Đất lành chim đậu hoan ca
Nước non tươi đẹp ngân nga bốn mùa.
Muôn thiên niên gió lùa ngây ngất
Phần chắc chiu chứa chất đong đầy
Phồn vinh- đáp tạ cao dầy
Hoa xinh dâng mẹ sum vầy cháu con!
-SD-
Thân tặng Sĩ Đoan bài thơ này để tỏ lòng cảm mến.
Mẹ - Quê Hương & Nỗi Nhớ...
Bao năm dài xa xứ
Tôi vẫn buồn như xưa
Ngại ngùng chân lữ thứ
Thường ngắm bóng sao thưa...
Tôi thích làm thi sĩ
Tơ vàng nhả thiên thu
Như con tằm chăm chỉ
Dù giông bão mịt mù...
Đôi vần thơ mộc mạc
Nhưng đượm thắm chân tình
Của tâm hồn nghệ sĩ
Mang vẽ đẹp trong mơ...
Có gì gửi Sĩ Đoan ???
Vật chất , người chẳng màng
Một tấm lòng rộng mở
Thông cảm với Sĩ Đoan...
Hồng Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét