Nỗi lòng thương hương khói tỏ sao vừa
Tiếng thạch sùng chép lưỡi cứ dần thưa
Như giày xé lòng tôi chưa đủ nhủ nhớ
Tim rỉ máu ngọn đèn không sáng nữa
Cảnh mồ côi hằng bữa viếng đời con
Mẹ ra đi mang theo cả héo mòn
Cả biển lớn yêu thương còn dang dở
Mẹ mất rồi mà sao tôi cứ ngỡ
Ở bên mình trăn trở dạy khuyên luôn
Trái tim côi hình ảnh mẹ cứ quay cuồng
Bao kỷ niệm mãi tràn về như thác đổ
Mẹ dìu tôi vượt qua bao gian khổ
Nuôi nấng dần tu bổ mãi thành nhân
Tôi cầu xin trời phật hãy dành phần
Cho cha mẹ luôn theo gần con mãi
Cuộc đời tôi bây giờ hằng từng trải
Cay đắng ngọt bùi khổ ải cũng nuôi con
Tuệ giác lớn lên từ sức mẹ hao mòn
Từng sớ thịt có từng nơ ron cha mẹ
Ai nuôi nấng những ước mơ tuổi trẻ
Đã vun trồng chia xẻ đã hằng mong
Thời gian qua tất cả xếp vào trong
Chỉ giữ lại tấm lòng yêu thương mẹ
Dù hạnh phúc hưởng cuộc đời vui vẻ
Luôn nhớ rằng xác mẹ ở gò hoang
Đang dỏi theo con khắp các nẻo đường
Hãy thánh thiện đừng tổn thương lòng Mẹ VETRATHO
Nhớ Thương Mẹ
Mẹ ơi con tắt đèn đi ngủ
Trời đã về khuya , lạnh lắm rồi
Mưa gió ngoài hiên xào xạc mãi
Con nằm nhớ Mẹ khóc không thôi...
Gối đẵm lệ sầu con áp chặt
Tim dường muốn xé nát làm đôi
Vài hình ảnh Mẹ về trong trí
Làm chết hồn con đến một hồi...
Mẹ đã xa rồi con mất hẳn
Biết đến bao giờ thương nhớ vơi
Nhiều đêm thức trắng con thầm nghĩ
Đến những chông gai của cuộc đời...
Nửa đêm mưa gió về bên mái
Áp gối vào tim khóc hận đời
Mà thấy tâm hồn đau đớn lạ
Lạy trời phò hộ kiếp mồ côi...
Mẹ ơi ! nhớ quá làm sao được
Con khóc thâu canh , cả cuộc đời...
Hồng Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét