RU TRĂNG
Ru trăng , uống rượu mà say
Nghe lời anh nói mà cay đắng lòng
Gió đùa cơn sóng ngàn năm
Biết lời ru đó trăng thu yên nằm ...
Xin anh đừng nhớ xa xăm
Xin anh cay đắng đừng găm vào hồn
Xin anh trổ hết ngọn nguồn
Cho em theo với qua truông cơ cầu...
Hồ như nắng có sầu đâu
Sao trùng dương lạnh tím màu rưng rưng
Gặp nhau đây giữa dặm đường
Biết đâu mai sẽ nghìn phương một mình...
Anh buồn ,có rượu làm tin
Có trăng hiu hắt đậm tình giữa khuya
Em buồn có núi ngàn che
Có trùng dương lạnh buồn se đôi bờ...
Hồng Sang
VỌNG TRĂNG.
Cùng thương chốn cũ bơ vơ
Có hương cau ngát ru mơ vườn trầu
Trời buồn thì có mưa ngâu
Ta buồn phải tại cau trầu kém duyên.
Ru trăng muốn gửi muộn phiền
Rượu nâng muốn gọi mơ tiên quay về
Bút thơ nghiêng ngả tái tê
Người xưa mấy cách... Chẳng về ru mơ.
Nắng vàng ngày chảy không bờ
Chiều tan ,nắng cũng dấu mơ vào lòng
Trăng nồng thả sáng mênh mông
Ban mai trăng cũng dấu lòng bước đi
Ngày xưa lối mộng có gì
Tuổi xanh ,mơ thắm ,bước đi rộng dài..?
Giờ tìm kí ức phôi phai
Tàn xuân...Có phải mộng dài hơn xưa.
Vọng trong tiếng gió đang đùa
Tưởng như thấy tiếng người xưa nói cười
Thoáng nhìn muôn ánh trăng rơi
Tưởng như em đến ru trời...Mơ trăng.
MINH TUẤN
HỒNG SANG À -cám ơn bạn đến thắm nhé -thân chúc hồn thơ ngày càng mặn mà da diết...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét