Tôi khóc một người chẳng nhớ tôi.
Tôi yêu một kẻ phụ tôi rồi.
Ngàn năm mây vẫn còn vương trắng.
Anh hỡi ! vì đâu lỡ thệ rồi...
Trọn tình con gái gởi cho anh.
Anh nỡ vùi chôn một bóng hình.
Anh nỡ mờ phai lời hẹn ước.
Bẽ bàng cay đắng nguyện tim trinh...
Tôi khổ nhưng nào anh biết đâu.
Anh đem tan vỡ gợi thêm sầu.
Từng đêm nước mắt nhoè trên gối.
Còn gì - khi trắng nghĩa thương đau...
Tôi biết rằng tôi chẳng sắc nhan.
Không duyên mà cũng chẳng giàu sang.
Chỉ còn một trái tim chung thủy.
Nên để giờ đây khóc bẽ bàng...
Thôi nhé , đủ rồi khóc mãi sao.
Hảy cố nhìn nhau để tiếng chào.
Không còn bỡ ngỡ không thẹn.
Như buổi ban đầu...tay mới trao...
Hồng Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét