Cuộc chiến tàn thôi , anh trở về
Trên đôi nạng gỗ kéo lê thê
Một chân gởi lại sa trường đó
Anh về buồn tủi dưới chiều quê...
Dựng lên lều nhỏ ở ven đường
Làm thợ sửa xe trông thảm thương
Khách qua...toàn những Người đi bộ
Anh thợ sửa xe...cũng chán chường...
Năm đó , quê tôi bị mất mùa
Dân làng mỗi lúc lại càng thưa
Kẻ lên Thành Phố , người Lục Tỉnh
Cơn gió chiều buồn...man mác đưa...
Tôi cũng dắt con lên Thị Thành
Lây lất qua ngày với tuổi xanh
Nuôi con thơ dại , buôn hàng chuyến
Từ Lục Tỉnh lên chốn Thị Thành...
Một chiều dừng chân nơi bến Phà
Văng vẳng đâu đây có tiếng ca
U buồn - ray rức - thê lương quá
Quay mặt nhìn qua...mắt lệ nhòa...
Người bạn năm xưa , với cây đàn
Trên đôi nạng gỗ , bóng chiều tan
Manh áo sờn vai...đời lận đận
Giọng hờn , nức nở như khóc than....
=hongsang=
Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét