Trăng tàn , Trời đổ nhiều sương
Khói loang toả khói sầu thương vô bờ
Người đi , để người đứng chờ
Nửa đêm chuông đổ ngẩn ngơ khách thuyền ...
Lòng này mang một niềm riêng
Ưu tư bó gối trên miền đó đây
Buồn vui là chuyện gió mây
Giật mình như tĩnh cơn say mộng vàng ...
Bởi em vướng cảnh lầm than
Thương ai cơ cực gian nan dãi dầu
Mất , còn tợ giấc chiêm bao
Nghĩ mình như tích Trầu Cau cổ truyền ...
Đứng nhìn chiếc bóng chao nghiêng
Hoa Sen một cánh làm duyên hững hờ
Đâu rồi vàng nụ hoa mơ
Sắc xanh bao phủ nét thờ thẩn trông ...
Hai cô má đỏ môi hồng
Sao không bắt cá trên đồng ruộng sâu
Áo xanh sao không mặc vào
Muốn khoe sắc thắm , muốn chào đón xuân ...
Lòng người thôn nữ ngập ngừng
Như đang hứa hẹn ngày xuân còn dài
Dáng em cái dáng trang đài
Tóc mây buông xỏa đôi vai ngọc ngà ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét