Chân mây bóng nguyệt mờ thôi
Cũng theo cánh gió đơn côi đượm buồn
Ngày lên , rồi lại hoàng hôn
Một vùng kỷ niệm vẫn còn mênh mông...
Ngồi buồn cúi mặt trên sông
Sóng nhô theo sóng nghe lòng trào dâng
Biết rằng đã hết tuổi xuân
Mỗi lần nghĩ đến lòng lâng lâng sầu ...
Người buồn , hoa kém chi đâu
Hôm nay có nhớ cũng màu thời gian
Đền không ? những giọt nắng tàn ...
Hoa ơi ! Người hỡi ...tiếc than ...làm gì ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét