MỘNG DÁNG EM
Mộng thấy em về tựa bóng mây
Qua không gian biếc nắng nhuộm đầy
Rải ngàn tơ trắng bay trong gió
Quyện lấy hồn tôi say ngất ngây
Mộng thấy em về như dáng liễu
Xanh liễu ngoài song nắng rụng nhiều
Xỏa tóc nghiêng nghiêng xanh màu biển
Đưa hồn tôi lạc giữa trời yêu
Có phải hình em ngọn hải đăng
Là vì sao lẻ khuất cung Hằng
Cho tôi tìm mãi đêm huyền hoặc
Trên giải ngân hà sương giá băng
Có phải hình em là dáng núi
Cho chim rừng trú gió reo vui
Cho tôi bóng mát chiều bến đổ
Cho đời lãng tử kiếm cung soi
Mộng ước chỉ là mơ ước thôi
Làm sao lấp được biển vá trời
Làm sao giứ được người trong mộng
Người ấy bây giờ đã xa tôi
Mây nước buồn hơn hoa bắp bay
Liễu kia buông xuống lệ ngân dài
Núi kia vẫn đứng nghìn năm nhớ
Một cánh “chim di” mãi lạc loài
Đừng nhắc làm chi chuyện của lòng
Đừng nhìn bóng núi buổi chiều đông
Đừng nhìn hải âu bay trên biển
Đừng để hồn thơ lệ thấm dòng.
Dầu mùa Xuân 2012
Đỗ Vĩnh Khanh
Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét