Giọt Buồn Không Tên

chân qua vạn nẻo đường
Thị thành hoang vắng phố phường quạnh hiu
Hồng trần bám nhạt bờ rêu
Sang
ngang gặp gió xoay chiều đớn đau
Còn xa lià chốn chôn nhau
Mãi chưa dứt khoát niềm đau nỗi buồn
Giọt lệ khóc kiếp tha hương
Buồn nghe cuồn cuộn trong hồn sóng xao
Không gian u uất một màu
Tên ai thầm gọi nghe đau đớn lòng ...

HồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngSangHồngS

PhotobucketPhotobucket

Visitor Map

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2009

TV0055- Thơ Dzui




Qua khe dòng suối chảy lăn tăn
Muốn biết trầm mình có được chăng
Ai đã tắm rồi xin mách với
Nếu mà nói tốt có chi bằng!

NQ

Tắm thì cứ tắm...nước lăn tăn
Mần chi mà hỏi có được chăng
Nhưng nhớ hai tay ghì chặt nhé
Quần trôi thuở nọ...xấu chi bằng

HS



Lâu rồi ít dịp nên hăng
Chỉ sợ nước mạnh cuốn phăng tiêu đời
Trước tuột vì tại dễ ngươi
Hồng Sang nhớ rõ còn cười tới nay
Nếu mà có tắm lần nầy
Trồi lên hụp xuống một tay mò chừng

NQ











Nghe nói thế , tui cũng mừng
Đừng như dạo nọ , mắt rưng rưng buồn
Giữa sông...có kẻ....ở chuồng
Làm ngừ trên cạn cứ ...luôn mắt nhìn
Nhà Quê.. .nì quả thiệt tình
Câu chiện hùi nọ...mần kinh...cả làng...

Thui...dzọt ..lẹ...







Câu chiện hùi nọ sao Sang?
Có phải vụ mất. ...của ...chàng Nhà Quê?
Hùi đó mí cô nhìn...mê
Lại còn bình luận khen...chê... dậy... làng

NPN



Xin nhắc có lớp có lang
Hồi còn nhỏ xíu tui gan lắm mà
Tiếng đồn khắp hết gần xa
Đứng vây kín mít xem ta diễn tuồng
Cầu cao đâu phải tầm thường
Chúi đầu phóng xuống một đường đẹp thay
Dậy trời vang đất vỗ tay
Còn tui dưới nước mặt mày sượng trân
Rờ thử mới biết mất quần
Hổng nhờ không biết tới chừng nào lên

NQ

Hùi đó...đâu có mình ên
Tụi mình mấy đứa ngông nghênh sông dài
Hái hoa bắt bướm tối ngày
Bơi lội dưới nước cả ngày nhớ hông ?
Cũng tại nhà wê chơi ngông
Nhảy ùm xuống nước mà không dòm chừng
Cho nên tuột mất cái quần
Lật đật tui mới ra quân...cú bồ
Nữ nhi....mà giỏi... thấy mồ
Cầm quần...you cứ ô hô mà cừ ...

hongsang





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét