Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009
MGĐ1077- Mưa
Ta về hứng lấy giọt mưa
Chợt nghe lạnh nhịp đong đưa tháng ngày ...
Âm thầm nhận chữ đắng cay
Ta về nửa tĩnh nửa say nói cười ...
Hương cay xé nát vành môi
Ta về tìm chút đơn côi muộn màng ...
Dẫu còn ai đó trông sang
Dáng hoa nay đã bàng hoàng buổi xưa ...
Lệ trời nhỏ xuống lưa thưa
Đành thôi thân phận cho vừa xót xa ...
Nghe chừng như mới hôm qua
Nhốt trong hạn cuộc sa đà biển dâu ...
Giọt buồn ray rức gì đâu
Đong đưa nỗi nhớ nghẹn ngào niềm quên ...
Để ta trả hết ưu phiền
Hay là nhận lấy chút tiền căn xưa ?
Tâm chìm , cõi thế ...âm thừa
Nhìn lên hun hút bóng xưa nhạt nhòa ...
Để ta thương nhớ quá mà
Giữa trần gian chỉ thật thà mình em ...
Hoa xưa còn thắm bên thềm
Chỏng chơ bàn ghế nỗi niềm đón mưa ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét