Người buồn , đứng lặng bên đường
Cỏ cây hoa lá như dường kém tươi ...
Dòng sông nước lặng lờ trôi
Ta vui gì nữa , cả đời buồn tênh ...
Người đi ...lòng bỗng mông mênh
Có con chim lẻ kêu bên góc trời ...
Đông Bắc , Tây Bắc xa xôi .
Ai đâu nghe được những lời chim kêu ...
=hongsang=
Tóc Thề
Tóc ơi ! sao gọi tóc thề
Trăng ơi ! ai bảo trăng kề với hoa
Gọi người...gần mấy cũng xa...
Người ơi có biết lòng ta nhớ người...
hs
TÓC THỀ.
Vì ai tóc chấm ngang lưng
Như trăng tròn bóng dọi từng lối đi
Gió đưa hương tóc nói gì
Khiến chân ngơ ngẩn bước đi chòng chành...
Hoa đời một thoáng mong manh
Trăng mây xa tít hóa thành cơn mơ
Bóng em một thoáng hững hờ
Trăm năm mộng ước đợi chờ tiếng trao...
Tóc thề hôm ấy xôn xao
Gió tung như đám mây chào vùng yêu
Gọi người cho dẫu bao nhiêu
Người nghe nghe mãi gió chiều sau lưng.
Trăng ơi bước mãi không dừng
Thề ơi mái tóc xin đừng quên tôi
Ngày mai xuân thả ngập trời
Tôi mơ đưa đón bóng người tóc bay.
TAM MÃ
HỒNG SANG UI....SAO VIẾT NGẮN VẬY ,ĐANG BÙN...QUÁ HẢ...
hs
TÓC THỀ.
Vì ai tóc chấm ngang lưng
Như trăng tròn bóng dọi từng lối đi
Gió đưa hương tóc nói gì
Khiến chân ngơ ngẩn bước đi chòng chành...
Hoa đời một thoáng mong manh
Trăng mây xa tít hóa thành cơn mơ
Bóng em một thoáng hững hờ
Trăm năm mộng ước đợi chờ tiếng trao...
Tóc thề hôm ấy xôn xao
Gió tung như đám mây chào vùng yêu
Gọi người cho dẫu bao nhiêu
Người nghe nghe mãi gió chiều sau lưng.
Trăng ơi bước mãi không dừng
Thề ơi mái tóc xin đừng quên tôi
Ngày mai xuân thả ngập trời
Tôi mơ đưa đón bóng người tóc bay.
TAM MÃ
HỒNG SANG UI....SAO VIẾT NGẮN VẬY ,ĐANG BÙN...QUÁ HẢ...
Chiều tím nhạt hoàng hôn mờ sương phủ
Thả hồn theo cùng quá khứ xa xăm
Bóng dĩ vãng chập chờn dường nhắn nhủ
Nỗi niềm riêng ấp ủ bao tháng năm...
HS
Nhìn trời, trầm ngãi chia đôi
Trong không, đục chịu, nổi trôi tội Kiều
Hồng nhan bạc phận trớ trêu
Tìm trong cõi phúc tiếng yêu rã rời
Thế gian ngập lặng, đổi ngôi
Vui là gượng giữa quê người cô đơn
Đàn gieo mấy khúc tình buồn
Gãy sầu hoang tím, gãy thương bóng chiều!
Thanh Huy
Sóng xô lấp lánh mây chiều
Kia bờ mông quạnh lòng hiu hiu buồn
Vớt hoàng hôn muộn cô đơn
Người về xóm vắng ngõ buồn lên ngôi...
Ngày đi cây cỏ rã rời
Gió heo may cũng luồng tơi theo chiều
Dáng xưa hết nét diễm kiều
Bơ vơ trên biển đăm chiêu nhìn trời...
HS
Nhìn trời, trầm ngãi chia đôi
Trong không, đục chịu, nổi trôi tội Kiều
Hồng nhan bạc phận trớ trêu
Tìm trong cõi phúc tiếng yêu rã rời
Thế gian ngập lặng, đổi ngôi
Vui là gượng giữa quê người cô đơn
Đàn gieo mấy khúc tình buồn
Gãy sầu hoang tím, gãy thương bóng chiều!
Thanh Huy
Ca dao vang vọng buồn hiu
Khi em từng bước xiêu xiêu về nhà
Ở đây xứ lạ quê xa
Đình đâu để ngả nón mà nhớ thương.
Thơ ai nghe vẫn thêm buồn
Và em thì vẫn mãi còn ca dao
Đình ơi ngói đỏ xưa nào
Bây giờ rêu phủ chắc đau đớn thầm ?
Ngỡ là...đi một đôi năm
Ngờ đâu vỡ nát trăng rằm thiên thu...
hs
Ca dao vang vọng buồn hiu
Khi em từng bước xiêu xiêu về nhà
Ở đây xứ lạ quê xa
Đình đâu để ngả nón mà nhớ thương.
Thơ ai nghe vẫn thêm buồn
Và em thì vẫn mãi còn ca dao
Đình ơi ngói đỏ xưa nào
Bây giờ rêu phủ chắc đau đớn thầm ?
Ngỡ là...đi một đôi năm
Ngờ đâu vỡ nát trăng rằm thiên thu...
hongsang
Đợi
Câu ca dao vẫn đợi em
Mái đình vẫn đỏ con tim đợi chờ
Đợi em tím cả vần thơ
Sân đình rêu phủ vì chờ bước chân
"Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu"
Câu ca dao cũ liêu xiêu
Mái đình nghiêng
mái đình nghiêng
Bởi quá nhiều nhớ mong
Người đi vời vợi nghìn trùng
Nhớ người ta gửi vào trong giọng hò
"Em ơi chín đợi mười chờ
Bao giờ trăng xế em về nghe em"
Bao giờ đến hẹn lại lên
Cây đa xưa đừng đợi em đầu đình
Để em ngả nón trông đình
Thương tôi đã đứng một mình đợi em .
nguyentheduyen
Chiều sương ướt đẫm bên thềm
Nghe lời ai đó mà thêm đau lòng
Xa xôi cách trở đầu sông
Thương người đứng đợi bên dòng sông xưa...
Nhớ nhau biết mấy cho vừa
Trông nhau vào những chiều mưa lạnh buồn
Nước đi ra biển nhớ nguồn
Nghe lòng vẫn thấy thật buồn nhớ thương
Nhớ về hình ảnh Quê Hương
Là nơi nắng ấm chiều sương đậm đà
Có nhau tình nghĩa thật thà
Cho nhau chân thật mặn mà thiết tha
Xa xôi cách trở sơn hà
Gánh đời trĩu nặng bôn ba xứ người...
hs

Ca dao vang vọng buồn hiu
Khi em từng bước xiêu xiêu về nhà
Ở đây xứ lạ quê xa
Đình đâu để ngả nón mà nhớ thương.
Thơ ai nghe vẫn thêm buồn
Và em thì vẫn mãi còn ca dao
Đình ơi ngói đỏ xưa nào
Bây giờ rêu phủ chắc đau đớn thầm ?
Ngỡ là...đi một đôi năm
Ngờ đâu vỡ nát trăng rằm thiên thu...
hongsang
Đợi
Câu ca dao vẫn đợi em
Mái đình vẫn đỏ con tim đợi chờ
Đợi em tím cả vần thơ
Sân đình rêu phủ vì chờ bước chân
"Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu"
Câu ca dao cũ liêu xiêu
Mái đình nghiêng
mái đình nghiêng
Bởi quá nhiều nhớ mong
Người đi vời vợi nghìn trùng
Nhớ người ta gửi vào trong giọng hò
"Em ơi chín đợi mười chờ
Bao giờ trăng xế em về nghe em"
Bao giờ đến hẹn lại lên
Cây đa xưa đừng đợi em đầu đình
Để em ngả nón trông đình
Thương tôi đã đứng một mình đợi em .
nguyentheduyen
Chiều sương ướt đẫm bên thềm
Nghe lời ai đó mà thêm đau lòng
Xa xôi cách trở đầu sông
Thương người đứng đợi bên dòng sông xưa...
Nhớ nhau biết mấy cho vừa
Trông nhau vào những chiều mưa lạnh buồn
Nước đi ra biển nhớ nguồn
Nghe lòng vẫn thấy thật buồn nhớ thương
Nhớ về hình ảnh Quê Hương
Là nơi nắng ấm chiều sương đậm đà
Có nhau tình nghĩa thật thà
Cho nhau chân thật mặn mà thiết tha
Xa xôi cách trở sơn hà
Gánh đời trĩu nặng bôn ba xứ người...
hs
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét