=Hồng Sang=

TÌNH QUÂN VƯƠNG
Trẩm đã yêu rồi Nương hỡi Nương.
Chiều nay hoa gắm phủ ven đường.
Em phơi tình ái trong làn gió.
Trẩm đốt ngai vàng theo Ái Nương.
Ta phá Hoàng Cung mơ dáng khanh.
Ta cam lầm lỡ bỏ kinh thành.
Đêm đêm hồn mộng toan thành bướm.
Gom cả sơn hà đôi mắt xanh.
Ta bỏ Triều Cung theo Ái Nương.
Ta mơ xiêm áo rũ Nghê Thường.
Cung son đền các mờ hư ảo.
Khanh của lòng ta mãi nhớ thương.
Khanh của lòng ta tỏa ngát hương.
Đêm đêm thao thức mộng hoang đường.
Ta đưa nhung nhớ cài trên gối.
Ta kết tơ sầu nghe vấn vương...
-VK-
Quân Vương đâu thể bỏ Ngai Vàng .
Chăn êm nệm ấm với màn loan.
Bỏ luôn cả đền đài cung điện.
Sầu này chỉ mình Thiếp riêng mang...
Có nhớ nhau chăng , mượn vần thơ.
Đêm đêm Thiếp dưới ánh trăng mờ.
Gởi ngàn nhung nhớ về nơi đó.
Và thỉnh thoảng về trong giấc mơ...
Xin Thánh Thượng giữ gìn Long Thể.
Đừng ưu phiền cho héo úa mình Rồng.
Đôi ta dù cách núi ngăn sông.
Thiếp mãi một lòng yêu Thánh Thượng...
Hongsang
Hongsang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét